Những nét đặc trưng của nhạc Rock
2604
Những âm thanh của nhạc Rock chủ yếu được tạo ra bởi tiếng đàn ghi-ta điện, một loại nhạc cụ phổ biến của những năm 1950.
Âm thanh của cây đàn ghi-ta điện trong nhạc Rock được hỗ trợ bởi tiếng đàn bass điện tử được phát triển trong nhạc Jazz và bộ gõ bao gồm trống và chũm chọe. Bộ ba nhạc cụ này sẽ được hỗ trợ bởi những loại nhạc cụ bàn phím như pi-a-nô hay or-gan.
Số lượng thành viên trong một ban nhạc Rock sẽ giao động từ hai đến năm thành viên. Một ban nhạc Rock điển hình sẽ có bốn thành viên và mỗi thành viên có thể sẽ phụ trách nhiều vai trò khác nhau, ví dụ ca sỹ chính sẽ kiêm vai trò chơi ghi-ta.
Nhạc Rock được viết trên một nền tảng nhịp điệu đơn giản với khuông nhịp 4/4 trong đó nhịp trống sẽ được lặp đi lặp lại trên nhịp đập hai và bốn. Giai điệu của nhạc Rock cũng được chia theo âm thứ và âm trưởng. Từ giữa những năm 1960, các bài hát nhạc Rock được sắp xếp theo cấu trúc “lời 1 – điệp khúc – lời 2”, cấu trúc này được bắt nguồn từ nhạc Blues và nhạc Folk. Tuy nhiên cũng đã có rất nhiều biến thể từ cấu trúc này và các nhà phê bình âm nhạc cũng đã nhấn mạnh sự đa dạng trong phong cách của nhạc Rock. Vì nhạc Rock có lịch sử hình thành phức tạp và xu hướng vay mượn từ các thể loại âm nhạc khác nên rất khó để trói buộc nhạc Rock theo một định nghĩa âm nhạc cụ thể nào.
Không giống như nhạc Pop, lời của các ca khúc nhạc Rock đề cập đến rất nhiều chủ đề ví dụ như tình yêu, lối sống, các chủ đề xã hội và cả sự chống đối. Theo như nhà báo âm nhạc Robert Christgau mô tả thì ca từ trong các bài hát nhạc Rock rất “bình dân” với cách diễn đạt đơn giản và điệp khúc thì được lặp đi lặp lại. Nói chung nhạc Rock là một thể loại nhạc của tiếng ồn. Nhạc Rock được xem là thể loại nhạc của người da đen dành cho giới trẻ, chủ yếu là những thanh niên da trắng.
Từ khi thuật ngữ Rock được sử dụng để nói về nhạc Rock & Roll vào giữa những năm 1960, thì mọi người đã thấy được sự tương phản giữa nhạc Rock và nhạc Pop. Theo như Simon Frith thì “Rock là một cái gì đó nhiều hơn Pop, hơn cả Rock & Roll. Các nghệ sỹ Rock kết hợp kỹ năng và kỹ thuật với một khái niệm lãng mạn của âm nhạc bằng một sự chân thành”. Trong thiên niên kỷ mới, thuật ngữ rock đôi khi được sử dụng để chỉ các thể loại nhạc như Pop, Reggae, Soul và thậm chí là Hip-hop, tuy nhiên nhạc Rock vẫn không hề bị ảnh hưởng bởi bất cứ dòng nhạc nào.
Trần Đình Phú
(Lược dịch)
Âm thanh của cây đàn ghi-ta điện trong nhạc Rock được hỗ trợ bởi tiếng đàn bass điện tử được phát triển trong nhạc Jazz và bộ gõ bao gồm trống và chũm chọe. Bộ ba nhạc cụ này sẽ được hỗ trợ bởi những loại nhạc cụ bàn phím như pi-a-nô hay or-gan.
Số lượng thành viên trong một ban nhạc Rock sẽ giao động từ hai đến năm thành viên. Một ban nhạc Rock điển hình sẽ có bốn thành viên và mỗi thành viên có thể sẽ phụ trách nhiều vai trò khác nhau, ví dụ ca sỹ chính sẽ kiêm vai trò chơi ghi-ta.
Ban nhạc Red Hot Chili Peppers với đội hình bốn thành viên gồm ca sỹ chính, tay ghi-ta, tay bass và tay trống - Ảnh: en.wikipedia.org
Nhạc Rock được viết trên một nền tảng nhịp điệu đơn giản với khuông nhịp 4/4 trong đó nhịp trống sẽ được lặp đi lặp lại trên nhịp đập hai và bốn. Giai điệu của nhạc Rock cũng được chia theo âm thứ và âm trưởng. Từ giữa những năm 1960, các bài hát nhạc Rock được sắp xếp theo cấu trúc “lời 1 – điệp khúc – lời 2”, cấu trúc này được bắt nguồn từ nhạc Blues và nhạc Folk. Tuy nhiên cũng đã có rất nhiều biến thể từ cấu trúc này và các nhà phê bình âm nhạc cũng đã nhấn mạnh sự đa dạng trong phong cách của nhạc Rock. Vì nhạc Rock có lịch sử hình thành phức tạp và xu hướng vay mượn từ các thể loại âm nhạc khác nên rất khó để trói buộc nhạc Rock theo một định nghĩa âm nhạc cụ thể nào.
Nhịp trống 4/4 phổ biến trong nhạc Rock - Ảnh: en.wikipedia.org
Không giống như nhạc Pop, lời của các ca khúc nhạc Rock đề cập đến rất nhiều chủ đề ví dụ như tình yêu, lối sống, các chủ đề xã hội và cả sự chống đối. Theo như nhà báo âm nhạc Robert Christgau mô tả thì ca từ trong các bài hát nhạc Rock rất “bình dân” với cách diễn đạt đơn giản và điệp khúc thì được lặp đi lặp lại. Nói chung nhạc Rock là một thể loại nhạc của tiếng ồn. Nhạc Rock được xem là thể loại nhạc của người da đen dành cho giới trẻ, chủ yếu là những thanh niên da trắng.
Từ khi thuật ngữ Rock được sử dụng để nói về nhạc Rock & Roll vào giữa những năm 1960, thì mọi người đã thấy được sự tương phản giữa nhạc Rock và nhạc Pop. Theo như Simon Frith thì “Rock là một cái gì đó nhiều hơn Pop, hơn cả Rock & Roll. Các nghệ sỹ Rock kết hợp kỹ năng và kỹ thuật với một khái niệm lãng mạn của âm nhạc bằng một sự chân thành”. Trong thiên niên kỷ mới, thuật ngữ rock đôi khi được sử dụng để chỉ các thể loại nhạc như Pop, Reggae, Soul và thậm chí là Hip-hop, tuy nhiên nhạc Rock vẫn không hề bị ảnh hưởng bởi bất cứ dòng nhạc nào.
Trần Đình Phú
(Lược dịch)
Tin chọn lọc khác