Trí Nhân xử lí Tâm tình trước, sự tình sau. Muốn thành công, phải có tĩnh khí
1776 lượt xem19.03.2021
Làm sao để dưỡng ra được cảnh giới “bình tâm tĩnh khí”? Cảnh giới “Bình tâm tĩnh khí” của một người không phải là sinh ra đã có, nó đòi hỏi sự không ngừng tích lũy và rèn luyện. Sở dĩ một số người vừa gặp việc lớn đã rất hoảng sợ, là vì họ không đủ tự tin, cũng chính là không có năng lực và bản lĩnh kiểm soát, khống chế được việc lớn. Tục ngữ có câu “Thủ trung hữu lương, tâm trung bất hoảng”, ý nói trong tay mà có lương thực rồi thì trong tâm sẽ không lo lắng. Sách của các bậc hiền nhân chính là món ăn tinh thần, thông qua đọc sách, chúng ta có thể hấp thụ kiến thức, trí tuệ của những người đi trước, nâng cao năng lực, vượt qua được hoang mang sợ hãi. Bởi vậy càng là người học rộng, thông thái, có tu dưỡng thì tầm nhìn của họ càng khoáng đạt và suy nghĩ cũng càng thanh tĩnh hơn.
Trong thư gửi cho con trai, Gia Cát Lượng có viết rằng: “Nết người quân tử, tĩnh để tu thân, kiệm dùng dưỡng đức. Không đạm bạc chí chẳng sáng soi, không tĩnh tâm tiến xa chẳng nổi. Học cần tâm tĩnh, tài cần phải học. Không học, tài chẳng mở mang, không chí, chẳng thành nghiệp học. Biếng nhác ắt chẳng thể tinh thông, nóng nảy sao tu thành tâm tính. Tháng ngày vùn vụt, ý chí qua đi, thân đã già nua, chưa hiểu sự đời. Nhà rách sầu bi, hối thì đã muộn”.
Do đó người không chú trọng “tu thân” “dưỡng đức”, thì cả đời sẽ theo đuổi những thứ phù du như tiền tài danh lợi, thậm chí đến khi về già nhiều người vẫn không thể ngộ ra, vẫn mệt mỏi trong vòng xoáy cuộc đời.
Muốn bình tâm tĩnh khí thì cần coi trọng “chính khí”, chỉ có chính khí trong tâm mới có thể không màng danh, không tham muốn, không tư lợi, mới có thể không bị vướng mắc phiền toái, không bị suy nghĩ “tiến hay thoái” quấy rầy và làm được “không quan tâm thiệt hơn”. Người đối với việc lớn mà có thể “lấy tĩnh chế động” thì đối với việc nhỏ lại càng “cầm được thì cũng buông được”. Họ luôn tự đi con đường của mình, không hề động tâm trước lời chê bai, dè bỉu của người khác, bởi vậy họ dễ thành tựu việc làm, lại càng có thể thành tựu cảnh giới và tu dưỡng.